Khi tiết trời dần ấm lên, Chu Ninh Dạ lại sinh bệnh.
Đưa đơn xin từ chức, từ ngày làm việc cuối cùng, ngày hôm sau cô bắt đầu phát sốt, bệnh kéo dài một tuần vẫn chưa khỏe lại.
Có lẽ là do buông lỏng bản thân! Năm tuổi mất đi cha mẹ, lớn lêntrong cô nhi viện cho tới nay cô đã quen việc gì cũng dựa vào chínhmình, chưa bao giờ có một ngày nghỉ ngơi thật sự, ngay cả tư cách tùyhứng sinh bệnh đều không có.
Nhừn mà người đàn ông nói nhiều bên cạnh dường như không nghĩ như vậy.
Không biết đây là lần thứ mấy hắn vào phòng kiểm tra nhiệt độ của cô, Lâm Giang nhíu mày : “Sao vẫn nóng như vậy ? Thật là kỳ lạ, lúc trờilạnh nhất thì không bị cảm, ngược lại khi khí hậu tốt lên lại sinhbệnh……”
Chu Ninh Dạ liếc hắn một cái, giọng điệu mang chút tà mị : “Có cần em nhắc nhở anh là lỗi tại ai không ?”
Thời tiết dù lạnh, có hắn ôm ấp áp, nằm bên cạnh là một con sói lớnlông xù, ai còn có thể bị lạnh ? Còn bây giờ? Động một chút liền cởiquần áo của cô, rất nhiều lúc cô căn bản không hiểu được mình trêu chọcđến hắn khi nào, chọc cho thú tính của hắn trỗi dậy, trực tiếp nhào đếnăn cô sạch sành sanh.
Quả thực được đằng chân lân đằng đầu* ! (*: tương tự như được voi đòi tiên)
“Ưm !” – Nhìn xem, chính là như vậy, hắn lại sáp tới! Hôn cô không thở nổi, bàn tay to tiến vào quần áo tùy ý làm bậy.
Cô hoàn toàn không hiểu được, một ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-tim/62188/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.