Hai người về nhà, Phương Thành nhẹ nhàng đặt Vu Đồng lên giường.
Anh đưa tay sờ trán cô, Vu Đồng đã toát mồ hôi, trán lành lạnh.
Anh lại chạm vào tay cô, vẫn nóng như thường.
Vu Đồng mặc đồ ướt nằm thế này, Phương Thành lo cô sẽ bị cảm, nên đưa tay lên cúc áo của cô, nhưng lại ngại nam nữ cách biệt nên lại thôi.
Phương Thành hơi nhíu mày, không thay đồ thì không được.
Anh suy nghĩ một lát rồi đi ra ngoài, lấy điện thoại di động ra gọi.
Đầu tiên anh gọi cho thầy Vương để lấy số thầy Lưu ở tổ gốm sứ, sau đó dùng số thầy Vương cho để gọi vào máy thầy Lưu, dù biết rằng đêm muộn rồi mà còn quấy rầy ông, không được hay cho lắm, nhưng anh vẫn gọi.
Anh làm tất cả chỉ để lấy phương thức liên hệ với Tôn Hàm Uyển.
Phương Thành nói chuyện điện thoại với Tôn Hàm Uyển xong, chừng mười lăm phút sau, Tôn Hàm Uyển đã tới khu nhà của anh.
Phương Thành tự đi ra cổng khu nhà để đón vì sợ bảo vệ không cho cô vào.
Tôn Hàm Uyển vừa thấy Phương Thành đã sốt ruột hỏi: “Vu Đồng đâu?”
“Ở nhà tôi.”
Tôn Hàm Uyển liếc xéo anh một cái, không nói gì nữa mà bước nhanh tới nhà anh.
Vào cửa, Phương Thành đưa Tôn Hàm Uyển tới phòng khách.
Vừa thấy Vu Đồng đang nằm trên giường, mặt tái nhợt, cô lập tức đi tới bên cạnh, nửa quỳ xuống để xem chừng.
Tôn Hàm Uyển hạ giọng: “Vu Đồng làm sao thế?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-so-cot/2458132/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.