Sau khi nó được mở ra, lập tức có một luồng linh khí màu vàng nhạt bốc lên trời.
"Chậc chậc, thực sự là một món bảo bối, linh khí của món pháp khí này còn bốc thẳng lên trời!"
Những pháp khí có linh khí tôi đã thấy nhiều rồi nhưng loại pháp khí có linh khí mạnh thế này thì là lần đầu tôi được thấy. Chẳng trách ông cụ Tôn nói ông ấy chưa phát huy được một phần mười uy lực của nó.
Cảm giác như món bảo bối này ở trong tay ông ấy chẳng khác nào châu chấu đá xe, căn bản không tạo nên sự khác biệt.
"Ranh con, cái này mà cậu còn phải nói sao. Sư phụ cậu có bao giờ đem những món bảo bối không ra gì không?"
Ông cụ Tôn giờ này cũng đã hồi phục lại từ cơn sốc trước uy lực của pháp sư Tĩnh Đàn, vừa tỉnh táo lại một cái là bắt bẻ tôi ngay được.
"Vâng vâng vâng, sư phụ là nhất, nhất sư phụ rồi".
Trước mặt pháp sư Tĩnh Đàn, tôi cũng không tiện vạch trần ông ấy. Ông cụ Tôn có vẻ đã quên món bảo bối này là do ông ấy chôm từ nhà họ Uy ra thì phải.
Nói không chừng mấy món pháp khí mà hồi trước ông ấy cho tôi cũng là chôm được từ nơi nào đó ấy chứ.
Có điều mặc dù tôi không nói nhưng pháp sư Tĩnh Đàn có vẻ đã rõ như lòng bàn tay, trên đời có chuyện gì giấu được ông ấy cơ chứ?
"Pháp sư Tĩnh Đàn, nếu trận nhãn của trận pháp Bách Minh Pha đã được sắp xếp trên đỉnh tòa cao ốc Phương Viên này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-truong-ly/1144149/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.