Tôi vội lấy điện thoại ra nhìn giờ. Lúc này đã là hơn tám giờ, tôi bèn gọi điện cho Tào Thần.
“Phía anh thế nào rồi?”
Giọng nói của Tào Thần trong điện thoại có phần mệt mỏi.
“Trương đại sư, tôi quên không nói cho cậu, lúc chiều sau khi chúng ta gọi điện xong không lâu thì vợ tôi kêu đau bụng nên giờ đang ở trong bệnh viện đợi sinh rồi”.
Tôi nghe thấy vậy thì chột dạ.
Hỏng rồi! Lẽ nào con chồn không xuất hiện là vì nó đã ra tay, nó muốn liều mạng với tôi sao?
Tắt điện thoại, tôi trầm mặt nhìn xung quanh sau đó quay người thò tay vào trong cái hố.
Trong hố có vài con chồn, nếu như cứ thế thò tay vào thì sẽ bị chúng cào cho chảy máu, nhưng giờ tôi không sợ, bọn chúng đã sớm bị đám lửa vứt vào trong dọa sợ chết khiếp rồi.
Tôi thò tay vào thì túm được ngay đuôi của một con chồn con.
Tôi dùng sức, kéo nó ra khỏi cái hố.
Sau khi lôi ra, con chồn kia dường như sợ quá nên tới cả việc giãy giụa cũng không biết.
Tôi nghiến răng, lấy bật lửa ra, giơ con chồn lên cao và bật lửa vào đầu của nó.
Ngọn lửa đốt vào đầu con chồn, vừa đau vừa nóng, mặc dù không chết nhưng vô cùng khó chịu.
Con chồn con không chịu được nữa nên giãy giụa và gào thét.
Tôi dùng lực siết mạnh nó và nhìn chăm chăm về phía trước hét lên.
“Hôm nay tao đã dám đào cái hố này là dám làm chuyện tuyệt hộ. Nếu không bước ra thương lượng thì tao sẽ lột da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-truong-ly/1144063/chuong-288.html