Vậy mà Tam Thanh sau khi mời được đại tiên thì còn có thể đàn áp được tiên gia một cách đầy ý chí như vậy.
Tôi không khỏi thở dài. Không biết là thần thức phải mạnh tới mức nào thì mới có thể đạt được tới bước này.
Tôi đang cảm thán bản lĩnh của Tam Thanh thì vị tiên gia lại lên tiếng.
“Hừ, thôi đi, có lần nào cậu gọi tôi ra mà không nói câu đó đâu? Tôi thấy cậu lười ra tay, sợ làm tổn thương đạo hạnh của mình nên mới gọi tôi ra đỡ đạn cho cậu đúng không?”
Hình như tính tình của tiên gia này không được tốt lắm, hơn nữa mở miệng là nói bậy.
Tôi chau mày, Hắc tiên lúc trước tiêu diệt của Uy Chính Thiên cũng là một kẻ nóng nảy nhưng không tới mức thô lỗ như thế này.
Nghe Tam Thanh vừa gọi tiên gia đó là đại tiên thì tôi cũng thầm hiểu ra.
Bạch Tiên, nói trắng ra là con nhím hóa thành tiên gia nên gọi vậy.
Nhím được coi là động vật may mắn giúp mang lại tiền tài và phòng tránh bệnh tật trong dân gian. Và khả năng của Bạch Tiên là có thể trị bệnh và còn tinh thông vu thuật.
“He he, đại tiên, đại tiên đừng tức giận. Đợi chuyện này xong xuôi thì tôi sẽ đi tìm vài còn bọ cạp, nhện nhiếc các thứ, đảm bảo đại tiên sẽ hài lòng”.
Đối với Bạch Tiên hay giận dỗi thế này Tam Thanh còn biết nịnh nọt nữa.
Thấy Tam Thanh nói như vậy, Bạch Tiên mới từ từ dịu xuống.
Nó bất mãn hừ một tiếng rồi mượn tay Tam Thanh chỉ về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-truong-ly/1143938/chuong-163.html