Trong thế giới muôn hình vạn trạng này thiếu gì điều kỳ lạ. Có người có mắt âm dương nhìn thấu hai cõi, có người có thể thông thần tọa hóa.
Chỉ có tự mình bước vào thế giới âm dương này thì mới dần được trải nghiệm những điều thần bí và khó tưởng tượng nổi bên trong nó.
Sinh tử luân hồi, ba kiếp nhân quả.
Ai có thể phủ định rằng nhân gian này là một vòng lặp luân hồi vô tận chứ? Cho nên việc của tương lai thực ra đều đã có dấu vết ở hiện tại để dự đoán rồi.
Lúc này tôi rất hứng thú với việc Nguyễn Vân có thể dự đoán tương lai.
"Cô đã nhìn thấy gì?"
Tôi tò mò hỏi.
Nguyễn Vân không trả lời tôi một cách rõ ràng mà chỉ trầm tư nhìn tôi.
"Trương Ly, mặc dù những việc khác tôi có thể nói hết với anh nhưng anh cũng hiểu rằng tôi không thể tiết lộ thiên cơ mà. Tôi chỉ có thể nói với anh rằng, anh không đáng chết".
"Tôi không đáng chết?"
Tôi ngẩn người.
Nguyễn Vân lại gật đầu vẻ chắc nịch.
"Không sai, anh không đáng chết. Tương lai mà tôi nhìn thấy không phải là tính mạng của tôi và bà nội tôi có thể bảo toàn, cho nên tôi thà phản bội nhà họ Uy rồi phải chịu hậu quả mà tôi chưa biết trước còn hơn là đưa anh tới nhà họ Uy".
Ánh mắt Nguyễn Vân trở nên vô cùng kiên định.
Tôi cảm nhận được trong lời nói của cô ấy còn có ý tứ sâu xa khác.
"Ý cô là sau khi cứu tôi thì tính mạng cô và bà nội cô khó mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-truong-ly/1143889/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.