Không trong trẻo, lanh lẹ như giọng của Liễu Nguyệt Như, giọng nói của cô gái này thấp thoáng sự u ám.
Và nghe cũng rất lạ.
Ý thức của tôi vẫn còn hơi hỗn loạn. Sau khi trải qua sự thất bại khi gieo quẻ, tinh lực của tôi bị tổn thương nặng nề và vẫn chưa thể hoàn hồn khỏi mê trận.
Dù tôi đã mở mắt thì trước mặt vẫn mơ hồ hiện ra hình ảnh của bát quái.
“Ừ! Đúng là tỉnh rồi nhưng dường như ý thức vẫn còn chưa được rõ ràng”.
Tôi thấy một khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh xắn ghé sát mặt tôi và quan sát kỹ lưỡng phản ứng của tôi.
Tôi muốn đáp lại nhưng rất khó để kiểm soát được thần thức. Tôi chỉ mở trừng mắt, nhìn cô ấy và không thể hiện được bất kỳ phản ứng gì.
“Anh ngủ lâu như vậy chắc là khát lắm đúng không?”
Cô gái trẻ tuổi nhẹ nhàng hỏi tôi. Sau đó khuôn mặt cô ấy rời khỏi tầm nhìn của tôi.
Một lúc sau, một dòng nước ngọt thanh, âm ấm được đưa vào miệng tôi, chảy xuống vùng họng khô rát và ngấm vào ruột.
Vị dễ chịu đã lâu mới có này khiến tôi lập tức có cảm giác như được sống lại.
Nhưng cảm giác hào hứng không kéo dài được lâu. Ý thức của tôi nhanh chóng trở nên hỗn độn. Mí mắt nặng trĩu và rồi lại chìm vào cơn mộng mị…Tôi mơ hồ là mình trải qua ba lần nửa tỉnh nửa mê như thế. Và tới lần thứ tư thì thần thức của tôi mới quay trở về được thực tại.
Lần này tỉnh lại, vẫn là cô gái xa lạ đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-truong-ly/1143885/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.