“Đây là chuyện giữa nhà họ Liễu và nhà họ Uy chúng tôi, cậu đừng can dự”.
Thấy tôi không nhận, Liễu Chấn Quốc bèn đặt cái kệ thờ vào tay tôi.
Sau đó ông ta chẳng buồn nhìn Liễu Nguyệt Như lấy một lần, quay người rời đi trước cái nhìn của tôi và ông Tôn.
Nhìn ông ta rời đi, tôi và ông Tôn bỗng thấy hoang mang.
“Sao tôi không hiểu, rốt cuộc là Liễu Chấn Quốc có quan tâm tới con gái ông ta không vậy?”
Tôi ôm kệ thờ, không nói gì.
Với tính cách của Liễu Chấn Quốc, chắc chắn ông ta sẽ không làm chuyện thua thiệt cho nhà họ Liễu. Thay vì nói ông ta quan tâm tới Liễu Nguyệt Như, nói ông ta quan tâm tới cả nhà họ Liễu thì đúng hơn.
Nhưng dù Liễu Chấn Quốc đã đồng ý điều kiện gì với nhà họ Uy thì việc tìm thấy phần hồn của Liễu Nguyệt Như vẫn là chuyện tốt.
Người sống hoàn hồn, đối với ông Tôn thì đây là chuyện quá đối dễ dàng.
Phần hồn có cảm ứng mạnh mẽ với phần thể xác. Chỉ cần gọi tên của Liễu Nguyệt Như để triệu hoán phần hồn thì nó sẽ tự động quay về nơi nó thuộc về.
Sợ Liễu Nguyệt Như bất giác tỉnh lại không nhìn thấy người quen lại bị kinh động nên tôi cố tình ở bên cạnh cô ấy.
Ông Tôn niệm chú, hóa giả Ngũ lôi thần phù trên năm Huyệt vàng của Liễu Nguyệt Như, sau đó đưa tay như đưa bút viết nhanh ba chữ lên trán cô ấy.
Sau đó, ông ấy hô lớn ba chữ: “Liễu Nguyệt Như”.
Tôi nhìn thấy rõ, khi ông Tôn vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-truong-ly/1143858/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.