Khác với những tàn thi trong hố sâu, những tàn thi trên mặt đất hành động đều vô cùng lanh lẹ.
Dù ông Tôn có chút công phu nhưng cũng không thể chống đỡ được sự tấn công của nhiều tàn thi như vậy. Nhất là những cái tay, cái chân kia, sau khi đứt rời khỏi cơ thể, trở thành một cá thể độc lập thì đã khiến số lượng đối thủ của ông Tôn tăng lên gấp đôi.
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy ông Tôn phải chật vật như vậy. Điều đó cũng chứng tỏ, lần này chúng tôi thật sự đã gặp phải rắc rối to.
Nhưng dù rắc rối có lớn tới mức nào mà bắt tôi bỏ lại ông Tôn vào tháo mạng thì tôi cũng không thể làm được.
Tôi gầm lên, nhặt một cái xẻng dưới hố và lao về phía ông Tôn.
“Nghiệt đồ này! Người làm thầy đã liều mạng để giành lấy cơ hội thoát thân cho cậu, cậu không biết điều còn tới nộp mạng, cậu muốn môn phái của chúng ta đứt đoạn truyền thần phải không?”
Thấy tôi liều mạng xông vào đống tàn thi, ông Tôn bèn nổi giận.
“Truyền thần để sư thúc của tôi làm đi! Tôi nghĩ cách bảo vệ sư phụ trước rồi tính!”
Tôi dùng xẻng xúc một cái chân đang nhảy tới và cứng đầu đáp lại ông Tôn.
Khi tôi và ông Tôn đang chém gϊếŧ ác liệt đám tàn thi thì bỗng có tiếng chuông nặng nề vang lên trong đêm.
Tiếng chuông giống như tiếng chuông trong những ngôi miếu, mạnh mẽ có lực, dội thẳng vào lồng ngực.
Âm thanh vang lên giống như tiếng mệnh lệnh. Những tàn thi đang bò tới liên tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-truong-ly/1143856/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.