Giờ mới là chín giờ tối, thế nhưng trong phạm vi mấy trăm mét của Phương Viên không hề có lấy một ánh đèn.
Trừ siêu thị kia.
Ông chủ kia nơm nớp lo sợ đứng trước mặt chúng tôi, không dám ngẩng đầu lên giống như sợ nhìn thấy ma vậy. . Truyện Hệ Thống
Bước vào siêu thị, bên trong là một mớ hỗn độn.
Có thể nhận ra trước đây không chỉ có một mình ông chủ làm việc ở đây, trên đất còn rơi vãi rất nhiều xẻng và quốc.
“Tôi vốn gọi thêm mấy người cùng đào, nhưng không ngờ lại đào phải một cỗ quan tài. Kết quả, bọn họ sợ quá, vứt cả đồ nghề và bỏ chạy rồi”.
Ông chủ tỏ ra sợ hãi. Nếu không phải vì tiếc sản nghiệp này thì có lẽ ông ta cũng bỏ chạy từ lâu rồi.
Tôi bước tới trước cái hố, nhìn xuống.
Giống như ông Tôn nói, chiếc quan tài được chôn khá sâu, phải đào tới tận ba mét thì mới lộ ra được một chút.
Tuy nhiên, chiếc quan tài này được chôn có phần cổ quái.
Do thiếu ánh sáng, nên tôi chỉ có thể nhìn thấy đường rãnh đen xì xì.
“Sư phụ, nếu đây là một cỗ quan tài thì bên trong là người như thế nào chứ? Có phải là quá nhỏ không?”
Ông Tôn nghe thấy tôi hỏi thì cũng thò đầu nhìn xuống cái hố.
“Ây da người anh em, cậu không thấy cỗ quan tài này không được chôn theo cách thông thường mà là chôn dựng đứng sao?”
Ông chủ từng là người đào hố nên đương nhiên biết chuyện gì xảy ra bèn vội vàng nhắc nhở tôi.
“Chôn dựng đứng sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-truong-ly/1143853/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.