Kể cũng lạ, đây rõ ràng là thứ khát máu, vậy mà lại có vẻ rất sợ máu của tôi.
Làn da đen sì ấy trở nên nhăn nheo hơn ở nơi bị máu của tôi dính vào.
Tôi không khỏi chau mày lại.
Sự tiếp xúc vừa rồi khiến tôi có cảm giác như mình chạm phải xác ướp vậy.
Nhưng xác ướp có trí tuệ hay không?
“Rốt cuộc mày từ đâu đến? Tại sao lại mang gương mặt này? Mày quen Trương Ly?”
Sau khi nhốt được bào thai quỷ, ông Tôn bắt đầu tra hỏi nó.
Quá rõ ràng, chắc chắn thứ này không thể là vật sống được.
Nhưng điều khiến chúng tôi khó hiểu nhất là gương mặt của nó.
Cứ cho đây là ván cờ mà nhà họ Uy đã trăm phương nghìn kế lập nên đi, thì họ có cần phải dùng thứ này để đối phó với tôi hay không?
“Lúc nãy ta đã nói rồi đấy thôi. Ta chính là Trương Ly, Trương Ly chính là ta!”
Thấy mình không thể thoát khỏi quan tài thuỷ tinh, bào thai quỷ bèn đặt mông ngồi phịch xuống.
Lần đầu tiên nghe nó nói vậy, tôi còn chẳng có cảm giác gì mấy. Nhưng bây giờ nghe nó lặp lại lần nữa, tôi bỗng bật cười thành tiếng.
“Mày chính là tao? Sao tao lại không biết chuyện này nhỉ?”
Thấy tôi cười, bào thai quỷ cũng nhếch môi cười gian.
“Hừ, chuyện mày không biết vẫn còn nhiều lắm!”
Cơ thể của bào thai quỷ chưa phát triển hoàn thiện. Nó ngồi đấy trông như một đứa trẻ sơ sinh đã chết từ lâu vậy, ai nhìn vào cũng thấy ớn lạnh.
“Thế mày nói thử xem, cậu ấy không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-truong-ly/1143840/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.