Nghe tôi chất vấn, Liễu Chấn Quốc không còn lộ vẻ giảo biện như trước kia nữa.
Mà ông ta chỉ nhìn tôi chằm chằm và cười vô cùng quỷ dị.
“Trương Ly, cậu cho rằng ông nội muốn tốt cho cậu sao? Ông ta vì cậu mà hi sinh cả dương thọ của mình? Là một người đại nghĩa lẫm liệt chắc?
Liễu Chấn Quốc đột nhiên ném vào tôi một câu hỏi kỳ quái.
“Đương nhiên rồi!”
Tôi chưa bao giờ nghi ngờ điều này. Dù trước đó tôi từng dấy lên sự nghi ngờ khi ma nữ kia nói rằng ông nội đã hại chết cả nhà cô ta.
Nhưng việc ông nội đối xử tốt với tôi là điều khỏi bàn cãi.
“Ha ha ha, thật nực cười. Ông ta lừa cả cháu nội của mình mà cậu vẫn cho rằng ông ta là người tốt?”
Liễu Chấn Quốc không còn vẻ gian xảo, tiểu nhân như trước nữa. Ông ta nhìn tôi với vẻ tức giận giống như thù hận tôi lắm.
“Ý, ý của ông là gì?”
Bị ông ta nhìn chằm chằm, tôi vô thức lùi lại.
“Hừ! Cậu có biết tại sao nhà họ Liễu chúng tôi luôn trốn tránh cậu không? Vốn dĩ ông nội cậu giúp chúng tôi, chúng tôi nên giữ lời hứa với ông ta. Nhưng tôi không cam tâm, không cam tâm trở thành con tốt trong tay ông nội cậu”
Bộ dạng hiện tại của Liễu Chấn Quốc so với trước kia chẳng khác gì là hai con người hoàn toàn khác nhau.
Trước đó tôi chỉ cho rằng ông ta là một kẻ trục lợi, bội tín bội nghĩa mà thôi.
Giờ xem ra tôi đã nhìn lầm rồi.
Ông ta mang bộ dạng vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-truong-ly/1143827/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.