Đối với người không cả biết Tiên bảo hộ trên người mình là thần tiên phương nào như tôi mà nói, thi triển phép thuật gọi tiên này quả thực có chút mạo hiểm.
Nếu không gọi được thì tối nay tôi chỉ có đường chết.
Tôi bày một đàn tế giữa sân, sau đó lấy ra mấy lá bùa Chung Quỳ dán vào bốn góc sân.
Tôi đang bận bịu sắp xếp thì ngoài cửa có tiếng động.
Tôi ngẩng đầu lên đã thấy Trương Cường đang cho người vận chuyển một cái vại nước siêu to khổng lồ vào trong sân.
Nhìn thể tích của chiếc vại này mà khóe miệng tôi giật giật.
Trương Cường này đúng là kẻ tiểu nhân ích kỷ điển hình. Vừa nghe tôi nói cái vại nước này dùng để cứu anh ta, anh ta ngay lập tức mua ở đâu về một cái vại hai người ngồi vẫn vừa.
Nhưng thật không ngờ, hành động này của anh ta lại đem tới cho chúng tôi không ít phiền phức.
"Đại sư, cái vại này thế nào? Đã đủ to chưa?"
Thấy nét mặt tôi hơi khó coi, Trương Cường vội vã đi tới hỏi.
"Không hơi sức đâu mà phí lời với anh, lập tức đổ đầy nước vào vại cho tôi".
Tôi cau mày, thực sự không muốn đếm xỉa đến tên ham sống sợ chết này.
Trương Cường dù không biết bản thân đã làm gì chọc tức tôi nhưng thấy mặt tôi hơi khó ở thì cũng biết ý, tự lánh sang một bên, ngoan ngoãn đổ đầy nước vào cái vại.
Sau khi đã thu xếp mọi thứ gần xong xuôi, tôi đem ra hai con gà quay.
Một con tôi đặt lên đàn tế, còn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-truong-ly/1143814/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.