Mặc dù Phương Tuyết thề thốt nghe ghê lắm nhưng vì chính bộ dạng không đàng hoàng của cô ta khiến tôi cảm thấy nghi ngờ.
“Nếu anh không tin thì coi như giúp bạn của Liễu Nguyệt Như đi, tới nhà tôi nhìn một cái cũng được mà”.
Chắc Phương Tuyết sợ tôi không đồng ý nên vội vàng khẩn cầu.
“Tôi biết anh và Liễu Nguyệt Như sắp đính hôn rồi. Chỉ cần anh chịu giúp thì tôi chấp nhận bỏ ra một trăm nghìn tệ!”
Phương Tuyết nói chắc nịch.
Tôi há mồm trợn mắt nhìn cô ta.
Một trăm nghìn tệ! Cả đời này tôi chưa bao giờ thấy nhiều tiền như vậy. Vậy mà số tiền đó được nói ra một cách quá dễ dàng từ miệng một cô thiếu nữ.
Nếu trước đó tôi còn kiên quyết thì giờ một trăm nghìn tệ này khiến tôi thấy dao động.
Đúng là hiện tại tôi cần tiền. Không có tiền, tôi không thể kết hôn với Liễu Nguyệt Như được.
Nếu không kết hôn được với Liễu Nguyệt Như thì tôi không thể nào xem bói được và cũng không thể hóa giải được Thất sát tỏa hồn trận.
Nếu mà cứ như vậy thì kẻ đang hành hạ ông nội tôi sẽ lại tiếp tục được nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Quan trọng nhất là không có tiền thì đến một cái la bàn ra hồn tôi cũng không mua nổi…
“Thật không?”
Do dự một lát tôi đành lên tiếng.
Phương Tuyết thấy tôi dao động thì lập tức vui mừng kéo cánh tay tôi.
“Thật mà, có một trăm nghìn tệ à, chỉ là tiền tiêu vặt của tôi mà thôi. Có gì mà không thật chứ!”
Một lần nữa tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-truong-ly/1143800/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.