Thấy tôi không nói lời nào, Triệu thổ hào trong lòng mông lung: "Thiếu gia, cậu đừng vội xoa, cô ta rốt cuộc là thứ gì? Đường Tư Giai cũng hỏi: "Phải đó thầy, cô ta rốt cuộc là thứ gì?"
Tôi không lên tiếng, tiếp tục xoa huyệt thái dương.
Anh em hai người nhìn nhau, không dám lên tiếng.
Xoa một hồi, đầu cũng không đau nữa.
Lúc này tôi mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn Đường Tư Giai, lại hỏi Triệu thổ hào: "Bây giờ anh có thể xuống giường không?"
Anh ta thò một chân xuống thử, nói: "Có thể!"
"Vậy vật kia anh để ở đâu?"
"Ở thư phòng." Anh ta xuống giường: "Tôi đi lấy cho cậu."
"Anh chắc chắn ở thư phòng?" Tôi hỏi
"Chắc chắn mà, sau khi cầm về tôi để ở thư phòng, vẫn không động tới đâu." Anh ta nói.
Tôi ngưng thần nhìn cái giường sau lưng anh ta một chút, phân phó: "Lật giường lên."
"Giường?" Anh ta buồn bực nhìn giường, không rõ ý tôi: "Thiếu gia, ý của cậu là?"
"Thầy bảo anh làm gì thì anh cứ làm vậy đi." Đường Tư Giai thúc giục anh ta: "Nhanh, lật lên."
"A, được!" Triệu thổ hào gật đầu, nắm lấy giường, cật lực đẩy lên, cuối cùng vô lực ngồi dưới đất, đầu toát đầy mồ hôi, thở hổn hển nói: "Con mẹ nó, bị con yêu tinh kia vắt kiệt, nâng cái giường cũng không có sức .... Thiếu gia, ở đây ..."
Anh ta không nói nữa, giật mình nhìn vào bên trong, nói không nên lời.
Tôi đi đến bên cạnh anh ta, ngồi xuống, nhìn xuống một ô vuông dùng để chứa đồ ở gầm giường.
Đường Tư Giai nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-thieu-nien/3906961/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.