Vài giây sau, tôi lấy lại tinh thần, tới từ phía sau ôm lấy anh ta, hỏi: "Anh sao thế này?"
"Một lời khó nói hết .... Tôi ** ... Thật con mẹ nó quá khủng ..." Anh ta cả người ướt lạnh mồ hôi, yếu ớt vô lực.
"Phòng tắm nhà anh ở đâu?" Tôi hỏi anh ta.
Anh ta cật lực chỉ: "Ở đó ... " Tôi kéo anh ta đến, như kéo chó chết vậy, lôi anh ta về phía phòng tắm. Thật ra lấy thể lực của tôi, ôm anh ta lên cũng không vấn đề, nhưng vấn đề là hạ thân anh ta đầy máu tươi, hơn nữa còn là một người đàn ông ...
Tôi không khỏi nghĩ, nếu như là Đường Tư Giai, có máu đi chăng nữa, tôi cũng có thể không quan tâm.
Tôi vừa nghĩ, vừa kéo anh ta đi.
Phòng khách, một vệt đỏ màu máu, nhìn thấy mà giật mình.
Thật vất vả mới mang được anh ta vào phòng tắm, tôi mới nhớ lại, giờ không thể tắm cho anh ta, vậy thì mang anh ta vào đây làm gì? Vì vậy tôi buông anh ta ra, cho anh ta nằm trên đất, ngưng mắt nhìn mi tâm anh ta.
Tướng nữ linh hoặc tâm rõ ràng đã mạnh hơn rất nhiều, khuôn mặt mĩ nữ một mắt như ẩn như hiện ở thần quang.
Tôi đưa tay dùng nội khí dò thử khí trung mạch của anh ta, phát hiện nội khí mặc dù yếu ớt, nhưng vẫn thông suốt không trở ngại, vậy nên chỗ máu ở quần anh ta ...
Tôi tỉnh táo lại, ngón tay trên mi tâm anh ta bấm quyết vẽ một đạo bùa trấn sát, ấn xuống.
Ánh mắt Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-thieu-nien/3906958/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.