“Nếu ngươi dám giết người ở trước cửa nhà ta thì ta sẽ cho ngươi hồn phách tiêu tan.” Tôi bình thản nói.
Quỷ nhỏ áo đỏ hung dữ xông đến, nó thét một tiếng inh tai về phía tôi.
Mặt của nó gần như dán sát vào mặt tôi.
Tim tôi đập thịch một tiếng, nếu nói không sợ thì là giả dối, nhưng mắt của tôi không hề chớp lấy một cái.
Chỉ là tay của tôi đã bấm lôi quyết tự bao giờ.
Quỷ nhỏ áo đỏ trợn mắt nhìn tôi một lúc rồi cơ thể nó bắt đầu rung lên, lạch cạch lạch cạch......
Sau khi tiếng ma sát của xương phát ra, nó bắt đầu thấp bé lại, từ từ biến về hình dáng lúc trước, nó ngẩng đầu lên nhìn tôi, rồi quay đi bay xuống lầu.
Đợi nó bay đi xa, tôi mới hít một hơi thật sâu, định thần lại , tiến đó hai tay chồng ba lớp lôi quyết.
Chút nữa nếu nói chuyện được thì nói, nhưng nếu không thống nhất được thì cũng không thể để nó làm hại tôi.
Vì loại người như Diệp Thiếu Long mà bị thương thì không đáng
Tôi chuyển lôi quyết sang tay phải, đóng cửa lại rồi quay người đi xuống lầu.
Đến dưới lầu, Diệp Thiếu Long đã ngồi xuống đất, máu ở miệng và mũi phun hết ra, kho không ngừng.
Trong đêm tĩnh lặng, dưới ánh đèn đường lờ mờ, khung cảnh này có chút khiến người ta rùng mình,
Hàng xóm vẫn có người chưa ngủ, lén nhìn qua cửa sổ thăm dò bên ngoài, họ muốn xem náo nhiệt. Tôi nhìn anh ta rồi đi lướt qua, đi về phía công viên của khu chung cư.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-thieu-nien/3906950/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.