Tôi nhìn quỷ nhỏ áo đỏ ở đằng xa, nó lẩn quẩn đến phía sau ngôi mộ tổ.
Tôi nắm lấy cơ hội này , một tay ôm chặt lấy Đường Tư Giai, áp sát tai chị, nói với âm thanh cực nhỏ : “ Tôi đâm nó, nó nhất định sẽ đến bắt chị, lúc đó chị đừng sợ, cứ mở to miệng mà hút lấy nó, biết chưa?”
Đường Tư Giai run lẩy bẩy, gật gật đầu.
“Nhớ kỹ, nhất định phải hút lấy nó” tôi nói nhỏ : “ Nếu không mẹ của chị sẽ mất mạng.”
Cả thân người chị run lẩy bẩy, thất kinh nhìn tôi.
Tôi chằm chằm nhìn chị, gật đầu.
Chị do dự một lúc rồi lấy lại dũng khí , ánh mất đầy kiên định, gật đầu một cái thật mạnh.
Tôi yên tâm rồi, quay đầu ra nhìn, quỷ nhỏ áo đỏ đó lại bay lại đây.
Nó tiến lại ngày càng gần, càng gần......
Năm mét....ba mét.....hai mét.....
Tôi lặng lẽ dựa vào thành mộ giương mũi tên lên, thu người lại, lúc này tôi giống hệt con báo săn, tay nắm chặt con dao, chuẩn bị sẵn sàng tấn công.
Đúng lúc này, quỷ nhỏ áo đỏ đột nhiên dừng lại
Dường như nó cảm thấy sự nguy hiểm, mái tóc và bộ áo màu đỏ của nó dựng hết lên, nó cảnh giác nhìn xung quanh rồi gào thét lên một tiếng chói tai.
m thanh đó khiến người ta đau đầu.
Đường Tư Giai không chuẩn bị gì nên bị âm thanh chói tai đó làm chị phải bịt tai lại.
Tôi thất kinh, mẹ nó, bại lộ hết rồi! Quỷ nhỏ áo đỏ nhanh như chớp xuất hiện trước mặt Đường Tư Giai, hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-thieu-nien/3906919/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.