Bà ta xuất hiện từ khi nào vậy? Sao một tiếng động cũng không có?
Chuyện gì thế này?
Tôi sợ toát mồ hôi lạnh, giữ hơi thở ổn định, vững tinh thần, bấm lôi quyết lại từ đầu.
Nhưng bà ta gần tôi quá, hầu như không thể chồng lôi quyết được.
Bà ta không ngừng xông lên trước mặt , còn tôi cứ áp sát vào cánh cửa, tim đập thình thịch liên hồi. Bà ta không nhìn thấy tôi, nhưng chỉ là do tôi tinh thần hoảng loạn, bà ta có thể ngửi thấy mùi hơi của tôi. Nếu như bà ta phát hiện ra tôi , hoặc là tấn công tôi , hoặc là tôi sẽ giết chết người phụ nữ này.
Bà ta xông tới trước mặt tôi, ngửi ngửi vài cái, lêu lêu cười.
Đó là âm thanh của một đứa trẻ, âm thanh đó đúng như tiếng cười quái dị đầy oán hận không thể sánh bằng, khiến cho tay mới làm nghề như tôi sởi cả gai ốc
“Đường Tư Giai không nghe lời, cô ta lại mời người đến rồi”, quỷ nữ nói một cách kì dị, “Ta có thể giết người đàn bà này chứ? Hử ?”
Tôi cảm thấy khó hiểu, nó đang hỏi ai vậy? Hỏi mình à?
Hỏi xong , nói nghiêng đầu tỏ vẻ đang đợi câu trả lời từ tôi.
Tôi không biết làm thế nào, lần này phải dùng lôi quyết đánh nó, nhưng tôi thấy cơ thể mình cứng nhắc, chân tay không chịu nghe lời.
Quỷ nhập thân còn đáng sợ hơn nhiều tự thân con quỷ đó, tôi thừa nhận tôi đã sợ và tôi đã làm mất mặt ông nội.
Dù sao lần đầu tiên ra chiến trường nhưng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-phong-thuy-thieu-nien/3906910/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.