26
Bởi vì Lục Tần giúp bạn giải quyết khách hàng khó tính ở nước ngoài nên bạn của anh mới lật ngược được tình thế, vì vậy họ mở tiệc mời Lục Tần.
Lục Tần nắm tay tôi hỏi: “Em có muốn đi không?”
Tôi vừa nghe nói địa điểm ăn cơm là ở một khách sạn năm sao thì lập tức gật đầu liên tục: “Thầy Lục, nhanh dẫn em đi khám phá thế giới đi!”
Có lẽ là do lâu ngày gặp lại, tôi cảm thấy rất rõ ràng Lục Tần đến chỗ nào cũng kề cận bên tôi.
Đương nhiên tôi cũng dính anh chặt hơn một chút.
Bạn của Lục Tần tên là Hướng Trạch, thấy tôi và Lục Tần ăn cơm đều õng ẹo, cười nói mấy câu đùa thô tục.
“Nhìn dáng vẻ của hai người kìa, đêm nay dứt khoát đặt phòng khách sạn cho hai người, hai tháng không gặp lửa gần rơm lâu ngày cũng bén mà?”
Lục Tần nhấc mí mắt lên liếc mắt nhìn anh ta, nhắc nhở: “Em ấy còn nhỏ, cậu đừng nói mấy cái đấy.”
“Đúng đấy.” Một giọng nữ chen vào, lại là cô gái kia.
Cô ta khinh bỉ liếc tôi một cái, nói: “Hướng Trạch, anh cũng biết mà, Lục Tần có bệnh thích sạch sẽ, không phải cô gái nào cũng leo lên giường anh ấy được đâu.”
Cô ta vừa nói xong, Hướng Trạch và những người còn lại đều thay đổi sắc mặt.
Tôi cười thầm trong lòng, đầu óc cô gái này không phải làm từ phân đấy chứ?
Người bình thường cũng nhìn ra được thái độ của Lục Tần đối với tôi, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-oi-hon-cai-nao/2768903/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.