Người thầy giáo giàu cóMãi cho đến khi tôi đi vào sâu trongngõ, xe của Chu Dật mới khởi động máy rời đi, chờ âm thanh chiếc xe ở phía saucàng ngày càng xa, tôi mới cẩn thận quay đầu lại nhìn.
Màn đêm buông xuống, vẻ mặt vừa rồi củaChu Dật ở trong xe lại hiện ra, tôi lắc đầu, mở rộng cửa đi vào nhà.
Cửa vừa mới mở ra đã thấy ba ngồi trênsô pha nhỏ gọt hoa quả, dì Thạch đng lên hướng về phía tôi kêu lên: “Ô, Đạm Đạm,cháu đã về rồi.”
Tôi buông cặp sách, hướng dì ấy mỉm cườigật đầu: “Vâng, dì Thạch hôm nay có thời gian qua chơi ạ.”
“Không thể như vậy sao, hiện tại dì cũngkhông có chuyện gì làm, từ sáng đến tối cũng rảnh rỗi, tới đây xem cháu với bacháu gần đây thế nào.”
Tôi nhận lấy quả táo ba đưa cho: “Gầnđây cũng không tệ ạ, cháu học hành rất căng thẳng để nhanh thi vào trường đại học,cửa hàng của ba làm ăn cũng không tồi, đúng không ạ.”
Ba vui tươi hớn hở nói tiếp: “Đúng đúngđúng, gần đây buôn bán vẫn được, khách hàng mới tương đối nhiều.”
Dì Thạch cười xoà, sau đó khoé miệng hấtlên, thê lương chán nản nói: “Nếu như mẹ của Đạm Đạm vẫn còn sống thì tốt quá,đáng tiếc… Haizz…”
Tôi đang cắn miếng táo vào miệng thì sữngsờ ở giữa không trung, vội vàng nháy mắt với ba. Ba tôi đứng dậy đi vào nhà.
Dì Thạch tên gọi là Thạch Bình Nhạc, là cấpdưới của mẹ tôi, hai người trải qu cùng nhau ở «Kim cương Phong Dật», coi nhưlà một người bạn của mẹ tôi đi.
Thực ra, lòng dạ của dì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-oi-em-ghet-thay/51400/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.