Đản Đản hai mặtKhi tôi vẫn còn muốn nằm nướng trên giường,thì bên ngoài con gà cất tiếng gáy thật đúng giờ như bị động kinh. Nó là con gàyêu quý của dì Phương nhà ở đối diện, là bạn tốt của con người chúng ta, là ánhsao mai buổi sáng, và là cái loa phóng thanh của toàn bộ khu vực này.
Tôi xin lỗi vì đã dùng từ quá văn chươngđể diễn tã nó. Trên thực tế, nói thẳng ra nó chính là con gà trống, mỗi ngàykhông ngừng cất tiếng gáy đáng ghét đánh thức mọi người trong xóm này.
Tiếng gà gáy ồn ào khiến tôi cảm thấyphiền không thể ngủ tiếp được. Từ trên giường phóng xuống mở cửa sổ, tôi nhặt vộimấy hòn sỏi nơi ban công chọi vào con gà đang làm ầm ĩ ngoài kia, làm nó sợ tớimức an phận không dám kêu la nữa.
Giải quyết con gà phiền phức xong, tôi mớiphát hiện bên ngoài đang mưa lất phất. Đây là cơn mưa đầu tiên khi bước sangmùa thu. Mưa dai dẳng không dứt, tiếng mưa rả rích khiến tôi không cưỡng được sựhấp dẫn của cái giường ấm áp, muốn vùi vào chăn tiếp tục ngủ nướng.
Cho đến khi bên ngoài có tiếng đập cửa củaba tôi vọng vào: “Đản Đản ơi! Dậy đi con, ba đã làm món trứng chiên Phù Dung màcon thích. Mau ra ngoài ăn, nếu không sẽ trễ học bây giờ…”
Tôi miễn cưỡng cầm cái đồng hồ báo thứclên xem… My God! Chúng tôi học lúc tám giờ, mà bây giờ chỉ có sáu giờ rưỡi. Cầngì phải thức sớm như vậy, tôi có phải là chú gà trống đâu chứ!
Tôi bực bội nằm trên giường lăn qua lộnlại vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-oi-em-ghet-thay/51398/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.