Nghe thấy cái tên quen thuộc, Nguỵ Thanh Việt liếc mắt nhìn nữ sinh.
Trần Tuệ Minh khóc lóc kể lể rõ to ở hành lang, mọi người A1 A2 nghe thấy tiếng huyên náo, có người kéo cửa sổ thò đầu ra xem. Trương Hiểu Tường chỉ đành trấn an cô, nói chắc chắn có gì hiểu lầm ở đây vv, đang khuyên bảo thì thầy Hứa đi tới, hỏi rõ mọi chuyện, rồi vào lớp gọi hai người trong cuộc ra ngoài.
Vì Giang Độ là đại diện môn Văn, Trần Tuệ Minh đã tự cho rằng thầy Hứa sẽ thiên vị cô ấy, đứng đó hờn dỗi, trong lòng không phục, gân cổ nói: "Thầy hỏi cậu ấy đi."
Giang Độ không thêm dầu vào lửa, cô nói rõ đầu đuôi, thừa nhận sai lầm của mình trước. Điều này càng làm Trần Tuệ Minh thêm ghét cô hơn, diễn, cậu cứ tiếp tục diễn đi, cô u ám nhìn Giang Độ.
Thầy Hứa tính tình rất tốt, kiên nhẫn giảng giải mâu thuẫn giữa hai cô gái, bảo mọi người ai về lớp nấy. Lúc Trần Tuệ Minh ngồi xuống, bạn cùng bàn nghe rõ cô nói câu "Tiện nhân", ngẩng đầu nhìn cô, rồi lại không quan tâm cúi đầu tiếp tục làm bài tập.
Chuyện này đúng là Giang Độ phản ứng hơi quá, nhạy cảm quá, Vương Kinh Kinh sau khi quay lại biết chuyện này, cảm thấy kì quái, không nhịn được hỏi Giang Độ rốt cuộc là sao.
"Tớ tưởng rằng cậu ấy lén đọc thư, thế nên mới không kiểm soát được mình", Giang Độ cười miễn cưỡng, "Do tớ làm không đúng."
Vương Kinh Kinh trông nhẹ nhõm hẳn: "Tưởng gì, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-mua-xuan/2631801/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.