🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ban đầu, Giang Độ không để ý đến những chấm đỏ trên cánh tay.



Cho đến một ngày mưa, Nguỵ Thanh Việt hỏi cô đó có phải vết muỗi đốt không. Cô nghe thấy giọng anh cất lên, trong màn mưa, rất giống ngữ khí nói chuyện phiếm, chỉ ngồi cùng nhau nói về vết muỗi đốt, Nguỵ Thanh Việt biết tất cả, anh nói cho cô biết tại sao lại xảy ra chuyện này.



Khi đó cô không hề biết rằng, lời giải thích của Nguỵ Thanh Việt không có vấn đề gì, có vấn đề chính là hai chấm đỏ ấy.



Những chấm đỏ mãi không biến mất, cô phát sốt, nghĩ rằng là cảm lạnh, nhưng sốt cao kéo dài.



Mang đồ về nhà nhưng cô cũng không đến trường Tam Trung, nằm ở nhà, có đủ thời gian để nhớ về Nguỵ Thanh Việt mà cô đã không còn cách nào gặp lại nữa, nhớ suốt đêm, như cơn gió dài không biết dừng lại.



Bởi vì sốt cao, cô cứ luôn nhìn thấy máy bay, ầm ầm, ầm ầm, lao thẳng lên bầu trời, Giang Độ chưa từng ngồi máy bay, nhưng cô biết người ngồi máy bay sẽ nhìn thấy biển mây tuyệt đẹp. Nguỵ Thanh Việt sẽ nhìn thấy chứ? Chắc chắn sẽ.



Ra nước ngoài phải nói tiếng Anh thì sao, mẹ cậu ấy sẽ quan tâm cậu ấy chứ? Cậu ấy sẽ không thể ăn gà hầm nấm nữa, cũng không uống được canh đậu hũ cá diếc. Cậu ấy nói canh cá rất tươi, đáng tiếc ông ngoại không thể làm cho cậu ấy thêm lần nữa.. Đợi cậu ấy về, việc đầu tiên khi cậu ấy về chính là mời cậu ấy ăn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-mua-xuan/2631740/chuong-45.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thấy Mùa Xuân
Chương 45: Muốn gặp cậu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.