[Bình luận]: Mẹ nó, thế mà còn có chuyện kinh khủng như vậy? Cách màn hình ta còn muốn tức chết!
[Bình luận]: Chủ bá, hôm nay ngươi có thể báo thù thay đứa bé đó, ta tặng ngươi một cái "Kho báu biển sâu"!
[Bình luận]: Lầu trên đại khí! 666666
Thích An không thấy bình luận, nhưng chuyện này cô muốn quản.
"Có lẽ chính là nó." Tùy Uyên nằm một bên chậm rì rì nói: "Nhưng có vẻ nó và mấy người bị giết không có liên hệ gì. Nếu nó chỉ đơn giản gặp người là giết thì vì sao lại là mấy người này? Nói cách khác, việc này còn có nội tình."
Thích An gật đầu, hỏi ba người thôn dân: "Qua bao nhiêu năm như vậy vẫn chưa tìm được đứa bé mất tích sao? Người nhà họ Lưu cũng không tìm sao ạ?"
Người lớn tuổi nhất lắc đầu: "Tìm gì nữa, Tiểu Lệ mất tích sau hơn hai năm thì lão Lưu ở bên ngoài làm ăn phát tài, nhà họ dọn vào thành phố sống rồi. Lúc đầu còn trở về vài lần, mấy năm nay thì không thấy quay lại nữa."
Thích An nhíu mày. Có lẽ giống như Tùy Uyên nói, quỷ hồn đứa bé kia không phải tùy cơ giết người, nếu không tùy tiện tìm người đi đường mà giết, không cần thiết phải vào nhà từng người như vậy. Cho nên bốn người chết nhất định có quan hệ với nó.
Thích An cúi đầu yên lặng suy nghĩ, một khả năng cô hoàn toàn không muốn nghĩ tới chui vào đầu cô. Bốn người chết đều là đàn ông, mà Lưu Tiểu Lệ là một bé gái.
Một khắc ý nghĩ toát ra đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-loi-vong-linh/168925/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.