Mạc Phong bi động nhưng nhanh chóng trở lại dáng vẻ cao ngạo ban đầu. Anh đứng dậy, ôn tồn nói:
- Ừ, em đi đi. Coi như vấn đề này em đã hiểu rồi nhé
Tuệ Mẫn nghe vậy thì lao ngay ra khỏi phòng học. Cô đi trên hành lang cùng đôi chân không vững, cơ bản chính là vì chiếc quần lót ấy vẫn rung lên, d*m thủy đang ồ ạt rồi. Tuệ Mẫn chạy đến thư viện, nơi này hầu như không 1 ai tới. Học sinh ở đây có gì thắc mắc là tra mạng, đâu mất thời gian đọc vài quyển sách sớm đã giăng bụi. Tuệ Mẫn ngồi xuống ghế, mồ hôi đã chảy thành hột trên trán, cánh môi kia mấp máy lên, hai tay Tuệ Mẫn cấu vào nhau. Cô nên làm gì? Cùng lúc đó, Mạc Phong dõng dạc nói:
- Tí nữa trống thì cả lớp về tự nhiên nhé. Tôi đi trước
Ai ai nghe vậy liền đứng lên, hùng hồn chào anh thật to:
- NGHIÊM
Mạc Phong dời khỏi lớp, trên tay cầm theo chiếc điều khiển có gắn định vị. Anh cười gian xảo rồi thẳng đường tới thư viện. Đến đây, Mạc Phong nhẹ nhàng bước vào, đứng nép sau tủ sách, lặng lẽ quan sát hành động của Tuệ Mẫn. Anh bấm nút rung cao nhất, khoái cảm nhất. Tuệ Mẫn vừa cố đè nén khoái cảm, nay bị dồn thêm khiến cô rên to lên:
- Ah..chết tiệt
Anh thích thú đứng ngắm cô. Tuệ Mẫn vì không biết sự có mặt của anh, nặng miệng:
- A...đi chết đi Chu Mạc Phong...Tên khốn....Hức...Tên yếu sinh lí...Tên ức hiếp người.....Tên chó chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-la-thu/2784019/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.