Tuệ Mẫn vui sướng. Cả đời cô chưa bao giờ được có một đống quần áo như này. Cô cười rất tươi, như đứa trẻ vậy. Tuệ Mẫn chỉ tay ngại ngùng, lấy 1 bộ soóc cộc màu be mặc vào. Mạc Phong lấy xuống, đưa cho cô. Tuệ Mẫn nói nhỏ:
- Còn...còn đồ lót?
Anh hùng hồn tuyên bố:
- Ở nhà..không mặc
Cô tỏ vẻ không đồng ý, anh liền hăm dọa:
- Hay tôi cho em không mặc gì
Tuệ Mẫn chu môi, phồng hai bên má lên khó chịu rồi đành ủy khuất mặc bộ đồ. Mạc Phong nâng cô như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Đi đâu, làm gì cũng bế cô trong vòng tay. Xuống nhà, đầu bếp chuẩn bị đầy đủ thức ăn cho hai người, được bày biện trên mặt bàn. Mạc Phong bế cô đi lại, đặt trên đùi mình, cố ý cho côn th*t ở tâm hướng hoa ngu**t. Tuệ Mẫn biết ngay, kẻ như anh thì mãi vẫn chưa thỏa mãn đủ. Cô hơi trườn xuống ghế bên, anh liền vỗ mạnh vào bên mông, nói:
- Nào
Cô bắt đầu nói:
- Nhưng em không thích
- Tôi thích
- Kệ anh
- Em dám?
Cứ thế hai người cãi qua cãi lại. Nhưng luôn luôn là Tuệ Mẫn thất thế với anh. Bữa ăn đó thực sự rất ngon, bù cho cô 1 ngày mệt mỏi. Giờ cô chỉ muốn đi ngủ thôi
Thật may là đêm đó Mạc Phong cho cô 1 giấc ngủ bình yên. Anh chỉ đơn giản là ôm cô trong vòng tay rồi ngủ. Nằm trên chiếc giường to lớn, mềm mại này thật thoải mái nga.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]