Bầu trời hôm nay trong lắm! Trong vắt tựa như dòng nước suối trong lành miên man chảy giữa những khe đá. Và hơn hết, là nó còn trong như đôi mắt em vậy, em của tôi! Em ra đi, em để tôi bơ vơ, em chạy trốn khỏi tôi, mang cả đứa con của tôi đi. Tại sao vậy? Tại sao em nỡ cướp mất người tôi yêu? Tại sao em nỡ đánh rơi nhịp tim tôi? Tại sao em nỡ? Tại sao vậy? Tại sao? Em đành lòng cướp luôn cả đứa con bé bỏng của tôi. Ôi em yêu, em chẳng phải đã hiểu thấu tâm can tôi sao em?! Em biết tình yêu tôi dành cho em là to lớn, là nhiều đến chừng nào kia mà! Yêu em, để được em bên em, kể cả có chết tôi cũng cam lòng! Em ơi, em có biết chăng, rằng tôi đã đau đớn đến nhường nào khi thiếu em. Vắng bóng em, tôi như không còn chút sinh khí nào để thở nữa! Em ơi, về với tôi! Về với tôi đi, còn mọi thứ khác, em hãy để phần tôi. Ta sống được bao lâu trên đời? Sao không yêu nhau, dẫu cho cả bầu trời này có sập xuống. Nếu phải đi, hãy cùng đi, tôi không ở lại nơi đây. Em và tôi, chúng ta, một đôi. Tôi thề là tôi sẽ vui sướng, và hạnh phúc biết bao nhiêu, nếu em trở về đây, bên cạnh tôi, một lần nữa! Em còn nhớ không, những lần em thủ thỉ cho tôi nghe những trò nghịch ngợm thuở bé của em? Tôi thì nhớ lắm, và nhớ rất rõ. Tôi thèm cảm giác được ở gần em, ôm em, và nghe em thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-iu-em-co-nhoc-lem-linh/2012734/chuong-18-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.