(Tặng bạn NkocKhanhStellar, phabeos, PSckNguyn, Salmanderlia_William, Rarity_ss, 00Key00, sanhuynstrong004, Vy_Duck, MilakTomlinson. Chúc mừng các bạn! Uầy, sao đúng nhiều thế? Phải khó hơn mới được chứ ^^! Các bạn trả lời đúng Hàn Luân sẽ không kể thì mình đều đề tên nhé! Câu chương này khó lắm nha!)
***
“Phải!” Hạo Khang nói, mặt anh ủ dột vô cùng.
“Ai?”
“Mai Mai!” Yay chen lời, Hàn Luân nhíu mày lại, cô gái này nghe tên có vẻ lạ nhỉ. Trong những gia đình quyền quý thì dường như chẳng cô gái nào tên Mai Mai.
“Ầy, cậu đổi khẩu vị à? Không thích công chúa nữa mà chuyển sang thích lọ lem sao?” Hàn Luân cười đểu. Hạo Khang ném nguyên một chiếc gối về mặt anh.
“Cậu nên nhớ, ở đây là phòng bao, tôi giết cậu thì cũng chẳng ai cứu đâu đấy!” Hạo Khang nói the thé. Âm thanh không lớn cũng không nhỏ, người nghe lại càng cảm thấy như đang đi vào cõi chết.
“Ting...ting...” Điện thoại Hàn Luân reo lên, anh nhìn tên. Soraffina gọi anh, không biết có chuyện gì. Anh đứng lên đi ra chỗ khác nghe máy. Cuộc nói chuyện không kéo dài lâu, cô chỉ gọi nói với anh rằng mình đi ra ngoài mua đồ, nếu lỡ về trước cô thì cũng đừng phát hoảng thì không thấy cô ở nhà.
“Ai đấy?” Hạo Khang hỏi.
“D...à một vài người bạn cũ!” Mém chút nữa thì anh đã nói rằng là Dạ Nguyệt gọi. Hạo Khang không hỏi thêm.
Yay bắt đầu kể về cuộc đời bốn năm qua của Vương Hạo Khang, nó như một quyển tiểu sử. Đầy những sự kiện và cột móc thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-yeu-nghiet/2101605/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.