(Tặng bạn vunu12091992_chúc mừng bạn)
“Cô biết tôi bảo cô lên đây có việc gì chứ?” Hạo Khang quay lưng về phía Mai Mai, anh thở mạnh vài hơi mới có thể nói ra những điều đau đớn này.
“K...không ạ!” Mai Mai cuối đầu nói, cô rất sợ mình đã làm gì sai khiến cho anh nổi giận.
“Tôi nghĩ rất kĩ điều cô nói, Dạ Nguyệt mất đã bốn năm, tình cảm tôi dành cho cô ấy vẫn chưa bao giờ phai nhạt. Tôi sẽ đồng ý tổ chức hôn lễ với cô, tôi làm vậy là vì trách nhiệm với Mẫn Mẫn. Cô đừng ảo tưởng rằng rồi tôi sẽ yêu cô như tôi từng yêu Dạ Nguyệt.” Hạo Khang nói, Mai Mai ngân ngấn nước mắt, chẳng biết cô khóc vì điều gì nữa.
Anh xoay người lại đứng trước mặt cô, tay anh nâng cầm cô lên, nhếch môi cười giễu cợt.
“Lau hết nước mắt đi! Tôi ghét thấy những giọt nước mắt của phụ nữ. Không phải cô rất muốn có danh phận sao? Hay giờ đổi ý? Nghĩ kĩ đi, thay đổi còn kịp!” Anh nói khẽ khàng như tiếng gió lướt qua. Cô sởn gai ốc cả lên.
“Không, không có! Em vui lắm!” Mai Mai lấy tay chùi đi nước mắt, cô mỉm cười. Tuy ngoài mặt là vậy nhưng trong lòng căm phẫn vô cùng. Dạ Nguyệt, cái tên cực kì chướng tai.
“Tốt, tôi sẽ không để cô thiệt thòi gì cả. Ngày trước, kết hôn Dạ Nguyệt có gì thì bây giờ cô sẽ có cái đó!”
“Thế tình yêu của anh?” Mai Mai bất giác nói, mặt Hạo Khang đanh lại. Giờ thì cô dám đòi hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-yeu-nghiet/2101603/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.