Anh đưa cô đến một nhà hà sang trọng, đây không phải là lần đầu tiên cô đến những nơi như thế này nhưng được đến đây với người mình yêu thì cảm giác so với những lần khác thì vô cùng khác lạ.
Anh đặt sẵn một bàn sát cửa sổ trên tầng ba, nơi đây rất thích hợp cho việc ngắm cảnh đêm. Cô ngồi xuống, mắt cứ nhìn về phía cửa sổ, sự thích thú hiện rõ trên mặt cô.
“Lần đầu tiên em thấy cảnh đêm à?” Hạo Khang trêu cô. Dạ Nguyệt nhìn anh lắc đầu. Anh mỉm cười rồi chìa thực đơn trước mặt cô. “Em gọi món đi!” Anh nghiêng đầu nhìn cô.
“Anh cứ chọn đi! Em ăn gì cũng được!” Cô nói, mắt vẫn không rời khỏi nơi cửa sổ.
“Súp hải sản, một phần đừng cho hành vào, cô ấy không ăn được hành. Gà ăn mày nhé, một con nhỏ thôi. À, cho thêm hai chén chè hạt sen. Một cà phê một cam cho ít đường. Như thế trước nhé! Cần gì tôi sẽ gọi thêm.” Anh nói xong trả thực đơn cho phục vụ. Anh nhìn cô hiện rõ vẻ không hài lòng. “Trời đêm đẹp hơn anh à?” Anh gõ gõ tay xuống bàn để tập trung sự chú ý của cô về phía anh.
“Không!” Cô vừa nói vừa lắc đầu, anh thất bại hoàn toàn về việc khiến cô chịu nhìn anh.
“Em ngắm gì chỉ anh ngắm với!” Anh hỏi. Cô chỉ tay ra hương xa xa kia, nhìn theo tay cô, anh nhận ra cô đang ngắm trăng. “Tại sao em lại phải ngắm trăng trong khi em đã là mặt trăng?” Lần này thì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-yeu-nghiet/2101591/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.