Dạ Nguyệt nói xong liền nở một nụ cười đầy tự tin. Cô không tin là cô sẽ thua Huyễn Linh, phần thắng cô đã nắm chắc trong tay 90%. Học sinh toàn trường này ai mà chẳng biết cô là cao thủ võ thuật. Mặc dù là nữ nhi nhưng từ nhỏ cô đã có niềm đam mê vô cùng lớn lao đối với võ thuật.
Cô thành thạo tất cả các loại kiếm, thông thạo hai loại võ thuật cổ truyền và cực kì giỏi trong việc tấn công. Trong tất cả các trận chiến học đường hoặc trong những cuộc thi đấu thì cô luôn là kẻ bất bại.
Huyễn Linh mặc dù có nghe danh cô nhưng chưa bao giờ đụng độ vào một cuộc chiến nên cũng chẳng biết được độ nguy hiểm của Dạ Nguyệt tiểu thư cô đây.
“Bắt đầu!” tiếng hô của Huyễn Linh vang lên. Những đứa xung quanh liền im lặng chú ý. Cô lùi một chân về thủ thể, với những ai rành về võ thuật thì sẽ nhận ra ngay, cô đang chơi trò mèo vờn chuột. Cô chỉ phòng thủ, mặc cho đối phương tấn công. Đó là cách mà cô dùng làm tiêu hao sức lực của đối thủ, đến phút cuối, chỉ cần một cái búng tay nhẹ của cô thì cũng có thể làm đối phương gục ngã vì kiệt sức.
Hạo Khang đứng bên ngoài rất muốn xem hết màn đấu này nhưng anh không thể đứng yên nhìn Dạ Nguyệt lộng hành như vậy. Đó cũng chẳng phải điều anh lo nhất. Thứ mà anh lo nhất trong lúc hiện tại là cô sẽ bị thương. Là phụ nữ, bị thương hoặc có sẹo trên người sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-yeu-nghiet/2101583/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.