́t hôn
Cô chẳng biết thời gian chạy bằng mô tơ điện hay sao mà nhanh vậy. Mới hôm bữa qua nói chuyện thì nay đã là hôn lễ. Cô không thể ngờ mình lại vận bộ váy cưới này sớm đến vậy.
Ngồi trước bàn trang điểm mà cô gục lên gục xuống, quá mệt mỏi. Đêm qua tận mười một giờ mới cho cô ngủ, sáng thì chưa năm giờ lôi đầu cô dậy.
“Tôi mà biết làm cô dâu mệt như thế này thì tôi không cưới anh rồi, tôi quyết ở giá cho thiên hạ biết mặt!” Cô đập mạnh bàn tay xuống bàn, mấy cô trong phòng đều giật mình.
“Tiểu thư xin người bớt nóng giận, chỉ chút nữa là xong rồi!” Chút nữa là xong, n cái chút nữa rồi đấy, mông cô mọc rễ dính chặt vào cái ghế này rồi đây này. Chút nữa là bao lâu, mười phút, ba mươi phút hay một tiếng nữa. Cô thở hắt ra. Vương Hạo Khang, anh ở đâu để bổn tiểu thư cô đây phải chịu giày vò khổ sở như thế này.
“Con gái, thế nào rồi?” Bà Ngọc Hoa ở ngoài đi vào, cô nhìn mẹ cô bằng đôi mắt chán nản. Bộ váy này quá nóng, lại còn xòe tùm lum tùm la, găng tay nữa chứ, còn cả cái khăn voan trùm đầu này, có phải là nó quá khoa trương rồi không?
“Hạo Khang đâu mẹ?” Cô hỏi.
“Mới đây đã nhớ nó rồi sao. Thằng bé ở ngoài đón khách rồi!” Nhớ cái gì mà nhớ, cô thật sự chỉ muốn biết anh sống chết ra sao thôi, có dám đứng đây đợi đến hôn lễ bắt đầu hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-yeu-nghiet/2101572/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.