Hoài Trông từ sáng giờ đứng ngồi không yên. Cậu hở một chút là nhắn cho Phương Nam một tin. Mãi không thấy trả lời cậu quyết định gọi điện cho anh luôn.
Ở cuộc gọi thứ ba, Phương Nam nghe máy. Hoài Trông có thể nghe được tiếng xe cộ từ bên kia truyền tới, hỏi: “Anh đang trên đường tới nhà em hả?”
“Không, giờ anh về nhà của anh đón ba mẹ của anh trước.”
Nhìn vào đồng hồ, Hoài Trông không mấy hài lòng: “Anh liệu mà đến nhà em đúng giờ đó nhé. Mà sáng giờ anh làm gì em gọi anh không được vậy?”
Do đường truyền hay sao đó mà Hoài Trông không nghe rõ Phương Nam nói gì, phải hỏi tới lần thứ hai mới nghe được. Anh nói: “Sáng giờ anh đi công việc chứ còn gì nữa.”
“Ơ, anh nạt em à? Sao anh lại nạt em như thế? Anh không còn ngọt ngào như trước nữa. Chưa gì mà anh đã như vậy rồi. Nhạt ạ. Hát bài Nhạt phai đi ạ.”
“Em muốn bị đánh đúng không?”
“Đúng, đúng. Công việc gì quan trọng hơn em mà tin nhắn cũng không trả lời?” Cậu nằm ngửa trên ghế sôfa, hai cái chân chỉa thằng lên trần nhà, giọng đầy chất vấn.
“Còn làm gì nữa? Thì anh đi thương thảo với khách hàng chuyện hợp đồng mua bán nhà đất chứ còn gì. Em quên anh ngoài làm thầy giáo ra còn kinh doanh bất động sản sao?”
Nói đến đây Hoài Trông liền mỉm cười: “Rồi rồi, em biết rồi, anh cực khổ đi kiếm tiền là vì tương lai của hai đứa mình. Thương anh ghê vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-thuc-tap-dep-trai/3536807/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.