Một cái cây bị héo, chỉ cần nó chưa chết, thì hoàn toàn có thể phục hồi lại sức sống của nó. 
Tình yêu cũng vậy. Dù trải qua một chút hay thật nhiều hiểu lầm, chỉ cần niềm tin chưa chết, và cả hai vẫn còn yêu, thì hoàn toàn vẫn có thể tiếp tục. 
Hoài Trông ngân nga hát, hôm nay cậu cảm thấy thế giới bừng sáng đến lạ. Đi vào trong lớp, cậu hỏi khẽ Bé Thơ: “Cậu có thấy trên bầu trời sáng nay có gì không?” 
Bé Thơ cũng hiếu kì chạy tới cửa sổ ngắm nhìn lên bầu trời, nhìn hết đông tây nam bắc cũng không thấy gì lạ cả: “Tớ có thấy gì đâu.” 
Hoài Trông mỉm cười một cái: “Cậu không thấy cầu vòng à? Tớ cảm thấy sau cơn mưa trời lại sáng, và cầu vòng cũng xuất hiện thật đẹp đẽ.” Rồi cậu lại hát, lần này cũng hơi lắc lư cơ thể theo tiếng nhạc. 
Dựa trên kinh nghiệm của cá nhân, sự chuyển biến về tâm trạng từ ủ dột suốt những ngày qua sang bừng sáng trong hôm nay càng khiến cho những câu nói vu vơ đó không đơn giản như vẻ bề ngoài của nó. Bé Thơ chậm rãi tiến về phía Hoài Trông, trong thời gian di chuyển không ngừng quan sát cậu ta đến từng chút một, rồi thật nhanh nhào tới tóm lấy cổ áo của cậu: “Này, chẳng lẽ mọi thứ đã được giải quyết xong? Cậu còn chưa nói cho tớ biết cậu đang gặp phải chuyện gì đó nhe chưa.” 
Đúng lúc này Đức Hải đến lớp. Đứng ở cửa đã thấy tình cảnh trước mắt, cậu hốt hoảng quăng ba lô xuống đất, chạy lại can 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-thuc-tap-dep-trai/1125165/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.