Buổi chiều Hoài Trông còn phải ở lại trường để học, còn Phương Nam thì phải tranh thủ về nhà chuẩn bị để đi dự tiệc chia tay đoàn thực tập, nên cả hai không nén ở lại lâu được. Cả hai cùng nhau đi xuống dưới. Lầu 7, rồi lầu 6, 5 và cuối cùng là tầng trệt. Từng bước đi của Hoài Trông đều có vẻ nặng trĩu, cậu nếu không nhìn đăm chiêu xung quanh thì là rũ mặt xuống dưới.
Phương Nam nhìn chầm chầm cậu: “Nhìn em giống như một cái cây héo vậy đó.”
Lúc này Hoài Trông mới ngước mặt lên, để lộ ra hai khóe mắt không biết đỏ hoe từ lúc nào: “Giờ anh biết trong đầu em là gì không? Toàn là kỉ niệm của hai đứa mình. Từ ngày mai anh sẽ không đến đây nữa, chắc là ngôi trường này sẽ nhớ anh nhiều lắm.”
“Ngôi trường này hay là chính em?” Phương Nam khẽ cười, nụ cười lan tỏa một sự xoa dịu: “Ừm, đúng là nhìn đâu cũng toàn kỉ niệm. Anh cũng sẽ nhớ lắm cho mà coi. Nhưng quan trọng hơn tất cả, là chúng ta vẫn ở bên nhau mà, đúng chứ? Nên anh cũng không buồn lắm đâu.”
Hoài Trông vừa gật đầu vừa suy ngẫm điều gì đó. Chợt nhiên trong tầm mắt cậu xuất hiện hình ảnh một đám đông học sinh đang chạy về phía của mình. Cậu hoảng hốt kèm thêm bối rối: “Tiêu rồi, học sinh fan của anh đến rồi. Chúng ta phải làm gì bây giờ?”
“Mau chạy trốn thôi.”
Thế là Phương Nam lập tức nắm lấy cổ tay của Hoài Trông, kéo cậu chạy đi. Hai người chạy hết tốc lực về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-thuc-tap-dep-trai/1125152/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.