Sau khi chọn được hoạt động sẽ tham gia là nấu ăn, bước tiếp theo cũng khiến Hoài Trông, Đức Hải và Bé Thơ đau đầu không kém. Suy nghĩ mãi cũng chẳng chọn được ý tưởng gì vừa độc đáo vừa có tính hiệu quả cao. Đức Hải thở dài, bắt đầu ngã lưng xuống sàn, vì bọn họ đang ngồi trong quán nước theo phong cách Nhật nên không có ghế.
Hoài Trông ngồi ở bên cạnh cũng rầu rĩ không kém: “Cả buổi trời vẫn chưa nghĩ ra được.”
Bé Thơ đánh thật mạnh vào đùi của Đức Hải: “Mau ngồi dậy. Ở trong quán, người ta không cho nằm đâu.”
Đức Hải nhăn nhó, xoa xoa chỗ mới bị đánh: “Hay là chúng ta làm bánh rán đi. Chẳng phải Doraemon rất thích món này sao?”
“Trừ phi chúng ta là người máy.” Hoài Trông thấy ý tưởng này thật là chẳng đi về đâu được.
“Ai nói chứ?!” Đức Hải tràn đầy niềm tin: “Nghe này, tất cả chúng ta đều biết đến truyện Doraemon, đó là một phần tuổi thơ mà. Hiện tại, tụi mình có thể chọn chủ đề là Cho tôi một vé về tuổi thơ. Mình sẽ hóa thân thành Doraemon, Hoài Trông là Nobita, còn Bé Thơ là Xuka.”
Bé Thơ có vẻ quan tâm đến: “Rồi sau đó?”
“Sau đó, chúng ta sẽ bán cho học sinh và lấy tiền chứ sao nữa.”
“Có bình thường quá không?” Hoài Trông vẫn giữ nguyên lập trường.
“Nhưng ai sẽ biết làm bánh rán chứ?” Bé Thơ nghĩ đến vấn đề trọng tâm.
Vấn đề này đối với Đức Hải dễ như húp cháo: “Xời, đơn giản. Youtube và Google không tính phí.”
Hoài Trông lên án kịch liệt: “Cậu tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-thuc-tap-dep-trai/1125144/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.