Có loài chim nào mà hót cả buổi sáng chứ? Hầu như phần lớn chúng sẽ chỉ hót một lúc, sau đó sẽ thỉnh thoảng hót vào những thời điểm khác trong ngày thôi. Phương Nam đoán là Hoài Trông cũng tương tự như thế. Thông qua kính xe, anh thấy khuôn mặt của Hoài Trông đang thất thần. Anh hỏi: “Sao thế nhóc? Hết chuyện để nói rồi à?”
Hoài Trông cười đáp: “Dạ nghỉ mệt chút xíu rồi em nói tiếp.”
Phương Nam có thể dễ dàng nhận biết được sự gắng gượng của nụ cười đó, cùng với sự không thoải mái thông qua cách nói chuyện nhỏ nhẹ như thiếu hơi ấy. Anh nói tiếp: “Này, có chuyện gì vậy? Anh thấy em hình như hơi kì kì.”
“Em bình thường mà.” Lần này Hoài Trông nói với giọng điệu mạnh hơn. Cậu nhìn cảnh vật xung quanh, nhưng không có một điều gì lưu lại trong đôi mắt và tâm trí của cậu cả. Bởi vì tất cả những gì mà cậu quan tâm nhất lúc này đó chính là sự quyết tâm bản thân sẽ làm được. Hoài Trông cung tay lại, ngay cả thở mạnh cậu cũng không dám, câu nói ‘mình sẽ làm được’ không ngừng lặp lại trong đầu cậu. Cậu hỏi: “Hay là bây giờ mình tới trường luôn nhé?”
“Hả? Bây giờ còn sớm mà. Anh định mình sẽ chạy vòng vòng thành phố khoảng 15 phút nữa, sau đó đi ăn sáng rồi mới tới trường.” Phương Nam vẫn không ngừng theo dõi người phía sau: “Nhưng nếu em không muốn thì mình có thể...”
“Muốn, muốn... Đương nhiên em muốn rồi.” Hoài Trông cắt ngang lời Phương Nam. Ngay khi vừa nói xong cậu lập tức cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-thuc-tap-dep-trai/1125139/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.