Trên bàn ăn, Phương Nam ngồi đối diện với ba của anh. Ông để tay lên trên thành ghế, hỏi: “Con đi thực tập ổn chứ?”
“Dạo này bắt đầu có chút vất vả rồi đó ba.” Phương Nam trả lời.
Ông cười đầy sảng khoái: “Sao? Cảm thấy không ổn thì có thể dừng lại. Dù sao thì công ty của ba vẫn luôn mở rộng cửa đón con đến.”
“Ba, có thực sự là ba đang quan tâm con không đây? Ba yên tâm, con là ai chứ? Dễ dàng từ bỏ như vậy sao?”
“Ha ha, nói hay. Con rất giống ba, làm gì mà dễ dàng nản chí như vậy.” Chung quy lại giống như là đang khen mình.
Phương Nam lần này cũng gật đầu đồng ý: “Điều này thì con không thể phủ nhận được. Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh.”
Ông nhăn mặt lại, nghi vấn: “Ý con là sao? Vẫn không chịu thừa nhận con đẹp trai là do hưởng di truyền từ ba?”
Phương Nam nhún nhún vai, còn chưa trả lời thì một giọng nói kèm theo tiếng ngáp truyền tới: “Hai ba con lại nói về cái vấn đề đó nữa sao? Thật không có gì thú vị.” Mẹ Phương Nam đi từ cầu thang đi tới, bộ dáng có chút uể oải.
Ba Phương Nam nhìn bà: “Vậy tại sao em không nói một câu công bằng đi. Thằng con này nó không thừa nhận nét đẹp nó sở hữu là từ anh mà ra.” Nói xong ông kéo chiếc ghế ra cho bà ngồi xuống bên cạnh.
Phương Nam lúc này nói: “Muốn con thừa nhận cũng hơi bị khó. Con đẹp trai hơn ba nhiều.”
Ông không hài lòng: “Con xem ảnh thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-thuc-tap-dep-trai/1125106/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.