Phương Nam vừa bước vào nhà đã nhìn thấy một người đang ngồi trên ghế sô pha vừa nhăm nhi li trà vừa đọc báo. Việc này hoàn toàn nằm trong dự tính của anh. Anh nhìn cặp kính của ba mình mà nói: “Ít khi thấy ba đeo kính này.”
Ba anh đẩy cặp kính lên và bỏ tờ báo xuống, chân cũng bắt chéo lên nhau: “Sao, trông ba rất tuyệt đúng không?”
Minh Huy cũng đi tới, ngồi đối diện với ông: “Nhưng chung quy vẫn là kém xa con trai của ba.”
“Con cũng quá tự tin rồi đó. Ha ha. Mà cũng phải, ai bảo con là con trai của ta. Rất có khí phách, rất có phong độ. Con y hệt ba lúc trẻ. Con biết không, ngày xưa ba từng dành cả thanh xuân để nói lời từ chối với con gái đấy. Thật thấy có lỗi nhưng biết làm sao được. Ba…”
“Ba đã nói chuyện này rất nhiều lần rồi. Ba không cảm thấy chán sao?”
“Thằng con này thật là làm người ta mất hứng.” Ông cầm tách trà lên, nhấp một hớp, sau đó mới nói tiếp: “Bây giờ vào chuyện chính sự luôn. Hồi trưa ba mới nhận được cuộc gọi từ phó hiệu trưởng của trường con. Con còn nhớ giao kèo giữa hai chúng ta chứ?”
Phương Nam bình thản trả lời: “Con nhớ, nhưng thì sao? Chuyện lần này cũng không phải là do con gây ra.”
“Ba biết, nhưng ba cũng phải nhắc con. Ba không biết con lựa chọn sự nghiệp này là vì lí do gì, ba cũng đã cho con tự do lựa chọn. Con cần nhớ sự cho phép này là có giới hạn và qui tắc. Chỉ cần con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-thuc-tap-dep-trai/1125100/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.