“Em đang giận anh đến trễ sao?” 
“Ai thèm giận anh chứ.” 
“Vậy sao mặt lại trông khó coi như vậy. Thôi đừng giận nữa, em xem anh mua bánh gì cho em nè.” 
“Wow! Nhưng, nhưng mà em không ăn đâu.” 
“Sao thế? Chẳng phải em thích ăn bánh này lắm sao? Vậy thôi, anh ăn một mình.” 
“Khoan đã! Ai cho anh ăn một mình?” 
“Em vừa mới nói không ăn.” 
“Em nói như vậy mà anh cũng tin là thật nữa sao?” 
“Ai biết đâu. Hì, ăn xong thì không được giận anh nữa nhé. Em mà giận anh là bị súng răng đó.” 
“Ở đâu ra cái qui luật đó chứ!” 
Chiếc xích đu đung đưa, bóng hai người ngồi trên đó một lên một xuống, dưới tán cây xanh mát cùng nhau trải qua trưa hè nắng gắt. Tiếng cười tùy lúc đều phát ra, bình yên đến lạ. 
“Con đang ăn bánh gì thế?” 
Âm thanh khiến cho Phương Nam trở về với hiện tại. Anh vừa hồi tưởng lại một kỉ niệm trong quá khứ. Những hình ảnh tưởng chừng như đang hiện ra trước mặt sống động như thế lại biến mất trong phút chốc. Khóe môi anh chợt cong lên, hình dạng của nụ cười nhưng không mang đến sự vui vẻ, là chút bi thương tột cùng. Anh đang tìm lại cảm giác của ngày xưa, nhưng chỉ thấy những vỡ vụn. 
“Mẹ với ba đi vừa đi chơi golf về sao?” Anh hỏi. 
Ba anh vừa cởi đôi giày ra, vừa quan sát con trai mình liền nhận ra có gì đó không ổn: “Con sao thế? Có chuyện gì không vui?” 
Mẹ anh đi tới gần anh, nhìn loại bánh anh đang cầm trong tay: “Lâu rồi không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-thuc-tap-dep-trai/1125094/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.