“Nhóc, nhóc!” Tiếng kêu kéo Hoài Trông trở lại trạng thái bình thường. Cậu hỏi: “Anh mới nói gì thế?” 
“Nhóc đang suy nghĩ chuyện gì à? Có vẻ không chú ý lắm.” Nói xong anh đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa đầu Hoài Trông một cái, làm tóc cậu hơi rối. 
Cái xoa đầu cùng với khoảng cách gần như vậy cậu có thể nghe được mùi thơm của anh tỏa ra, Hoài Trông như ngây ngô. Quả tim giống như đang chạy ma-ra-tông, tốc độ đập càng lúc càng nhanh. Cậu không ngừng nói thầm, mày phải thật bình tĩnh, đập bình thường cho tao, nếu không bị anh ấy phát hiện thì nguy! 
“A, ha ha, không có gì, chỉ là không ngờ lại gặp anh ở đây. Mà anh làm gì ở đây thế?” 
“Em đoán thử xem.” Bộ dáng mong chờ câu trả lời của Hoài Trông. 
Hoài Trông nghĩ được rất nhiều lí do, cái nào cũng thấy hợp lý, chọn đi chọn lại rốt cục cũng chỉ lắc lắc đầu và cười trừ. 
Phương Nam cũng không muốn giỡn nữa: “Anh đến đây để hoàn thành một số thủ tục.” 
Hoài Trông tò mò: “Thủ tục gì vậy anh?” 
Anh mỉm cười: “Nhóc đoán thử xem?” 
Hoài Trông chợt nhớ lại, nhìn thông tin trên sấp tài liệu: “Trịnh Phương Nam, thực tập môn Ngữ văn, đến từ trường đại học sư phạm thành phố Hồ Chí Minh.” Các liên kết trong đầu hình thành với tốc độ vô cùng nhanh, ngay khi cậu đưa ra kết luận thì vô cùng bất ngờ, không giấu được giọng nói có hơi lớn: “Anh đến đây thực tập à? Sao lại có thể chứ?” Kế tiếp, cậu kết thúc trong sự vui mừng, chỉ thiếu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-thuc-tap-dep-trai/1125082/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.