ngay buổi chiều họ đã trở về VN, bởi vì trong chuyến đi gặp quá nhiều trắc trở ngoài ý muốn, anh và nó cũng quên béng cái lời hứa vô cùng có duyên với bà Lam.
- ba mẹ con về rồi. nó nhảy cẫng lên vào ôm chặt bà Lam còn anh thì đứng cười.
- hai con lên phòng cất hành lý đi. bà Nói.
- Dạ. nói rồi nó bỏ anh 1 mình lên phòng.
tối:
- hai con còn nhớ gì không? bà Lam nói.
- Không. anh và nó đồng thanh đáp rất nhanh gọn lẹ rồi ăn tiếp.
- có gì không mẹ. nó hỏi khi thấy bà Lam không vui.
- lời hứa sinh con đó. Ông Minh tiếp lời.
- phụt, khụ khụ, ba mẹ con no rồi. anh nói rồi buông đũa định đi: em no rồi chứ? không cần biết nó trả lời thế nào anh đã lôi thẳng nó lên phòng.
- anh làm gì vậy, phải xin lỗi đã chứ. nó nhăn mặt.
- em muốn ra đường ngủ à. anh nói.
- nhưng....cũng phải xin lỗi chứ. nó nhăn mặt.
- nhưng anh không muốn cùng em ở ngoài đường đâu. anh mờ ám nói.
- em vẫn chưa tha cho anh đâu. nó quay mặt đi..
- em vẫn muốn chiến tranh lạnh với anh à? nhưng anh lại muốn làm một cuộc chiến tranh khác với em đó. anh nhìn thẳng vào nó, khoảng cách rất gần.
- chiến tranh gì? nó tránh.
- nóng. anh nói rồi đè nó lên giường, "vậy là xong, hôm qua còn bảo với Eun Joong là sẽ chiến tranh lạnh với anh, con giờ thì..." nó suy nghĩ thì bị anh cởi phăng cái áo.
- Á.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-sao-thay-lai-la-chong-cua-em/263711/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.