Tang Truân phớt lờ lời nói của bố mình, vốn cô không hề muốn nói chuyện với Tang Lâm dù cô có nói gì thì ông cũng chỉ xem như cô đang nói sai rồi dẫn đến cãi nhau. Tang Truân không hề muốn xích mích với bố ruột của mình
Thấy con gái phớt lờ lời nói của mình, Tang Lâm đứng bật dậy nắm lấy cổ tay của Tang Truân không cho cô đi lên phòng
" Con ở lại đây nói chuyện với ta! "
Tang Truân vùng tay ra khỏi bàn tay đang nắm lấy tay cô của bố mình, đành ngồi xuống với gương mặt khó chịu.
" Có chuyện gì thì bố nói nhanh đi "
" Con đây đường đường là một tiểu thư nhà họ Tang mà con lại uống ruợu và đi chơi đến giờ này ?"
Tang Truân vẫn không nói gì, cô vốn dĩ không cần cái danh xưng đại tiểu thư nhà họ Tang này. Tự bản thân Tang Truân có thể làm mọi thứ được
" Này con có nghe ta nói gì không hả!?"
Nghe thấy tiếng bố Tang Truân ồn ào ngoài phòng khách, từ bên trong bếp An Diêu và Dương Viễn đi ra. Dương Viễn thấy Tang Truân bị bố mắng như thế thì tâm trạng có vẻ vui vẻ chạy đến ngồi vào ghế sofa bên cạnh Tang Lâm
" Bố à, đừng la chị Tang Truân nữa ạ "
Tang Lâm vẫn không để tâm đến Dương Viễn đang ngồi bên cạnh nói gì vẫn cố gắng nhìn thẳng vào gương mặt của người con gái mang nét xinh đẹp của một người mà ông yêu thương nhất trên đời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-lai-la-ban-trai-cua-toi/2932923/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.