Ra đến cổng, đã thấy xe taxi Bách Hứa Phong gọi đã đến từ bao giờ. Tang Truân chào tạm biệt anh một cái, chờ chiếc xe anh đi khuất bóng mới quay mặt bước vào trong nhà
Vào trong, thấy Tang Truân quay trở lại thì Dương Viễn đứng lên hỏi nhảm nhí gì đó mà cô không quan tâm. Đi lên phòng, Dương Viễn vẫn cố đi theo sau nói lảm nhảm gì đó. Không muốn nghe thêm một lời nào nữa, Tang Truân ném cho Dương Viễn một cái nhìn sắc lạnh khiến cho cô ta cũng cảm thấy đáng sợ
" Trẻ con thì nên đi ngủ sớm, về phòng đi "
" Em không phải trẻ con, em đã 15 tuổi rồi! "
Không thể cho Dương Viễn nói thêm một lời, Tang Truân đóng cửa một cái " rầm " lại ngay trước mắt cô ta. Dương Viễn vẫn muốn nói gì đó với Tang Truân nhưng không dám lại phiền vì cô ta biết được đề Tang Truân tức giận không phải là chuyện tốt đẹp gì và nếu cứ làm ầm lên thì ông Tang Lâm và An Diêu sẽ thức giấc
Mặc dù Tang Truân luôn là đứa con gái khiến Tang Lâm trầm tư suy nghĩ không thể dạy dỗ nhưng trong nhà Tang Truân lại là người có tiếng nói và được trân trọng nhất chứ không phải là Dương Viễn. An Diêu dù là mẹ ruột của Dương Viễn nhưng bà luôn là người yêu thương Tang Truân nhất chắc chắn sẽ không bênh vực gì đứa con này
Dương Viễn vô cùng tức giận, đã chuyển về biết thự nhà họ Tang này sống 8 năm rồi nhưng Dương Viễn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-lai-la-ban-trai-cua-toi/2932652/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.