Nằm trên giường chơi game, bỗng cô nghe thấy tiếng gõ cửa ở bên ngoài. Không hoài nghi vì trong nhà chỉ có cô và Dương Viễn, không cô ta thì còn có thể là ai được nữa
" Chị "
" Vào đi, cửa không khóa "
Cánh cửa mở ra, Dương Viễn đi vào. Cô ta đứng trước mặt Tang Truân, Dương Viễn biết được luật của cô chính là buổi tối không được gõ cửa làm phiền nhưng bây giờ là bất đắc dĩ mới phải làm phiền
" Chị à, em có thể mượn máy tính một chút không?"
" Làm gì?".
" Máy tính phòng em hư rồi, em cần làm bài tập gửi cho giáo viên "
Tang Truân dừng chơi game, cô đứng lên đi đến bàn học mở tủ ra lấy một cái loptop đưa cho Dương Viễn, cô không thể cho cô ta mượn máy tính được vì bên trong có nhiều bí mật
" Lấy cái này về rồi dùng đi, hôm sau trả ngay "
Dương Viễn cầm lấy cảm ơn cô một tiếng rồi ra ngoài nhẹ nhàng đóng cửa lại, Tang Truân cảm thấy hôm nay Dương Viễn rất kỳ lạ. Sao lại đột nhiên ngoan ngoãn dịu dàng như thế
Tang Truân liền mở cửa ra kéo Dương Viễn lại, nhìn thẳng vào mắt cô ta
" Em có chuyện gì giấu sao? hay lại âm mưu gì?"
Dương Viễn bị cô kéo lại thì suýt ngã, loptop trong tay cũng không cầm vững mà mém rớt xuống sàn nhà
" Chị làm gì thế? âm mưu gì cơ?"
" Đi vào chị nói chuyện "
Tang Truân liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-lai-la-ban-trai-cua-toi/2932625/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.