Cúp máy, Tang Truân thở dài nhìn Bách Hứa Phong đang ngồi đọc sách bên cạnh
" Làm sao thế?"
" Tang Ân không chịu về, một mực muốn ở Mạc Thành học luôn rồi "
Bách Hứa Phong đặt quyển sách lên tủ đầu giường rồi ôm sau lưng, cằm đặt lên vai cô
" Cũng tốt, ở đó lại có bố em và dì chăm sóc. Cũng là cơ hội cho chúng ta mà "
Bách Hứa Phong thầm thì vào trong tai cô, Tang Truân vẫn rất lo lắng. Tang Ân lớn lên rất nghịch ngợm sợ rằng sẽ phá phách khắp nhà, lại còn dị ứng với rất nhiều thứ khác nhau, không thể ăn uống tùy tiện
Việc này chỉ có Tang Truân và Dương Viễn biết khi một lần đưa cậu bé đến một quán lẩu gần trường học để ăn, kết quả lại ăn trúng tôm mà nổi dị ứng khắp người phải đi bệnh viện
" Cơ hội gì chứ, anh lại muốn làm chuyện xấu gì à?"
Vừa nghe đến Bách Hứa Phong liền đè cô ra giường, hai gương mặt gần sát bên nhau. Tang Truân lúc này lại vô thức lấy tay che miệng không cho anh hôn rồi đẩy ra nhưng cuối cùng lại bị kéo lại
Anh cù lét khắp người Tang Truân khiến cô vì nhột mà cười đến sặc sụa, đến khi giỡn mệt lại lăn ra ngủ. Bách Hứa Phong nhìn cô ngủ ngon như vậy chỉ bật cười rồi kéo chăn lên thiếp ngủ
Sáng hôm sau Tang Truân thức giấc nhìn xung quanh đã không còn thấy Bách Hứa Phong ở trong nhà, có lẽ đã đi rồi. Cô đánh răng, rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-lai-la-ban-trai-cua-toi/2932515/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.