Tang Truân lắc đầu nhìn Dương Viễn
" Không, anh ấy bận chút việc. Lý Tư Thành cũng không về sao?"
Dương Viễn mỉm cười lắc đầu, Tang Truân thấy trên mặt cô nàng còn lộ ra chút vui vẻ
" Tư Thành về rồi ạ "
Thấy Dương Viễn vui thì Tang Truân cũng mừng, cô biết hai người đã lén lút hẹn gò với nhau nhưng vẫn không nói. Dương Viễn đúng thật là cả đời chỉ một lần yêu mỗi Lý Tư Thành mà thôi, thật là một cô nàng si tình
Ba người ta ngoài xe mà bố cô đã đậu ở gần đó chờ từ nãy, Tang Truân bỏ vali vào trong xe
" Con lại không ăn uống đàng hoàng đúng không? Ốm đi rồi "
Tang Truân ngồi tron tron nghịch điện thoại nghe ông đã như vậy cũng chỉ cười cười cho qua vì quả thật trông cô bây giờ rất ốm rồi
Về đến nhà, chỉ mới đứng ở cửa đã ngửi được mùi thức ăn thơm nồng từ trong bếp bay ra khiến bụng của Tang Truân cũng bắt đầu kêu lên. Cô nhanh chóng dẹp vali lên phòng rồi chạy xuống ngồi vào bàn ăn
" Nay dì nấu nhiều thật đấy "
An Diêu mỉm cười phúc hậu, gương mặt của bà hôm nay tươi tắn hơn hằng ngày gấp nhiều lần
" Hôm nay con trở về, phải chuẩn bị nhiều một chút "
Đồ ăn từ từ được An Diêu và bố cô lần lượt mang ra, Tang Truân chờ không nổi cũng nhóm lên ăn thử một miếng. Mùi vị rất chuẩn, mặn ngọt vừa ăn
" Chị thấy ngon lắm đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-lai-la-ban-trai-cua-toi/2932506/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.