"Này, Gấu, mày làm gì đấy?" Trịnh An An nhắm chặt mắt, mím khóe môi, cảm nhận bàn tay ghê tởm kia vuốt ve đùi cô. Khi bàn tay to lớn của hắn chỉ còn cách nơi cấm địa một chút nữa thôi thì đột nhiên có một tiếng gọi thứ ba xuất hiện. "Đi, thủ lĩnh gọi."
"Từ từ, tao chưa..." Tên nói giọng ồm ồm kia tỏ vẻ bực bội mà làu bàu. "Hừ, con nhóc này nằm đây thôi. Lát nữa về tao chơi chết nó."
"Đi nhanh, thủ lĩnh đợi thì mày chỉ có nước chết thôi." Tên giọng nói eo éo kia đến lúc này mới vang lên. "Mày đừng luyến tiếc nữa, đợi khi nào nó tỉnh rồi mày chơi, có phải sẽ sướng hơn không. Chứ bây giờ, hệt một con búp bê gỗ, mày hứng thế nào cơ chứ?"
Tên kia vẫn làu bàu gì đó Trịnh An An nghe không rõ nữa, nhưng tiếng cửa gỗ mau chóng đóng sầm lại rồi khóa chặt. Cô áp tai xuống đất, cảm nhận bọn chúng đã đi xa rồi mới trở mình ngồi dậy.
Phải mau chóng thoát khỏi đây thôi.
Trịnh An An lại nhanh chóng trườn về phía chiếc đinh, động tác cọ càng lúc càng mạnh. Sợi dây thừng vừa đứt cũng là lúc cổ tay cô nhói lên một trận đau đớn. Trịnh An An mím môi, lắc cổ tay vài cái để khôi phục cảm giác rồi nhanh chóng tháo sợi dây ở chân. Cuối cùng cũng đã đứng lên được rồi.
Trịnh An An nhìn quanh căn nhà, chắc chắn không thể phá cửa, bởi có thể kinh động đến bọn bắt cóc. Bây giờ chỉ còn cách...
Trịnh An An phát hiện phía góc nhà có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-la-hang-xom/1107795/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.