Ánh nắng vàng nhạt xuyên qua tấm rèm màu trắng chiếu lên gương mặt đang say giấc của cô gái. Từng tia nắng vàng ươm khắc họa đường nét thanh tú trên gương mặt, từ vầng trán cao đến đôi mi dài cong vút, từ sống mũi cao thanh tú đến gò má đẹp như tạc tượng. Ánh nắng khẽ rọi xuống đôi môi nhỏ, lướt theo cần cổ trắng ngần đến xương quai xanh tinh xảo ẩn hiện những dấu hôn kích tình, chứng minh đêm qua trong căn phòng này đã có một cuộc hoan ái mãnh liệt như thế nào.
Trịnh An An bị ánh nắng kích thích mà khẽ nhíu mày, chậm rãi mở mắt ra. Cô khẽ xoay người, chợt phát hiện cơ thể đau ê ẩm. Phần thắt lưng như vừa có một chiếc xe nào đó nghiền qua, đau đến thấu trời xanh.
“A…” Trịnh An An xoa xoa chiếc hông nhỏ như đã muốn vỡ vụn, cố ngồi dậy.
“Dậy rồi sao?” Một giọng nói trầm khàn phát ra từ sau lưng Trịnh An An. Lục Ngạn Lâm đang tưới cây ngoài ban công thì nghe tiếng kêu khẽ như mèo của cô gái nhỏ liền chạy vào. Anh tiến tới gần cô, giúp cô ngồi thẳng lưng dậy.
“Anh…” Trịnh An An chớp chớp mắt nhìn người đàn ông đang mỉm cười dịu dàng kia. Từng phân cảnh đứt đoạn đêm qua hiện về trong trí nhớ của cô. Đêm hôm qua cô muốn sang ăn mừng sinh nhật với anh, nhưng lại thấy người phụ nữ kia quấn lấy anh nên liền tức giận trở về phòng uống rượu một mình. Trịnh An An rất ít khi chuốc say mình, nhưng đêm qua vì quá giận nên cô đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-la-hang-xom/1107756/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.